
“Đó là ký ức vĩ đại nhất trong sự nghiệp của tôi, vượt trên cả năm 1994. Đó là thời khắc của Brazil, làm rạng danh dân tộc. Chúng tôi đã trở thành bất tử ở châu Á; tập thể này thật đặc biệt, mọi vị trí đều tràn đầy năng lượng”.
Ronaldo, người đã chơi trận chung kết thế giới 1998 trong tình trạng bàng hoàng và rồi bỏ lỡ vòng loại 2002 vì bị đứt dây chằng đầu gối, đã dệt nên câu chuyện tái sinh đẹp như mơ. Anh ghi những bàn quyết định mang về chức vô địch giải đấu tại Nhật Bản.
Câu chuyện này không chỉ là chiến thắng trên sân cỏ. Đó là màn trỗi dậy của người chiến binh đã vượt qua bóng tối thất bại và nỗi đau thể xác để giành lại vinh quang.
Năm ấy, anh trở lại không chỉ bằng đôi chân thần tốc, mà còn với trái tim của vị vua.
Bề ngoài là màn trình diễn vượt trội, nhưng bản chất, Ronaldo đã biến điều không thể thành có thể ở World Cup 2002.
CHƯƠNG 1: KHI THẦN LINH BUỘC PHẢI LÀM NGƯỜI PHÀM
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chấn thương – lời nguyền tàn độc nhất trong giới thể thao, thứ gieo rắc tai họa lên những vị thần và buộc họ trở thành phàm nhân một làn nữa – từng liên tục gọi tên Ronaldo de Lima. Nó cướp đi tài năng không thể tin nổi của anh, khiến cả thế giới mỏi mòn chờ đợi.
Vô tình kề dao vào cổ họng sự nghiệp, những sợi gân mỏng manh, dễ đứt trong cả hai đầu gối Ronaldo trở thành đối thủ mạnh nhất mà không hậu vệ nào sánh nổi. Như mọi thứ anh từng làm, chấn thương của anh cũng thật… phi thường. “Cậu ấy bị đứt hoàn toàn gân bánh chè. Nó thực sự đã ‘nổ tung” và trồi lên giữa đùi”, chuyên gia vật lý trị liệu Nilton Petrone của ĐT Brazil kể với FourFourTwo. Ông chứng kiến cận cảnh nhất, chấn thương kinh hoàng suýt nữa khép lại sự nghiệp của bệnh nhân cũ.
Với nhiều người, một vết thương chí mạng như thế chính là dấu chấm hết. Nhưng với Ronaldo thì không.
“Người ngoài hành tinh” quả không còn bùng nổ như trước, chỉ ra sân 8 lần trong màu áo Inter Milan mùa 1999-2000, bỏ lỡ toàn bộ mùa tiếp theo, và chỉ chơi thêm 16 trận trong mùa tiếp nữa.
Sự nghiệp quốc tế của anh quả cũng gián đoạn. Hai năm 2000 và 2001 bị gạch tên khỏi ĐTQG, những sự vắng mặt luôn mang đến nỗi đau âm ỉ. Nhưng ngay cả khi tưởng chừng mọi thứ đã khép lại, World Cup 2002 – một giải đấu sắp đến với tiềm năng vô hạn – chưa bao giờ rời khỏi tâm trí của “Người ngoài hành tinh”.
“Mỗi ngày trong tuần, những tháng trước giải đấu và thậm chí từng phút trong suốt World Cup, tôi đều nghĩ đến việc nâng cao chiếc cúp vàng”, Ronaldo khẳng định trong một cuộc trò chuyện với FIFA. “Tôi thường hình dung chiếc cúp trước mắt và tưởng tượng cảm giác tuyệt vời khi được nâng nó lên cao. Tôi đã khao khát trở thành nhà vô địch thế giới đến nhường nào…”.
Ronaldo quyết tâm góp mặt ở World Cup 2002, điều từng là giấc mơ xa xỉ trên giường bệnh.
Ronaldo, tất nhiên, từng là nhà vô địch thế giới – là thành viên của tuyển Brazil từng chinh phục tất cả tại USA 94. Nhưng trong mắt nhiều người và cả chính anh, đó là danh hiệu hiếm hoi mà Ronaldo hầu như không quan tâm. Anh có thể nhớ lại cảm giác “vỡ òa” khi Selecao lần thứ tư lên ngôi, với chàng Galactico đứng giữa các đàn anh đáng kính, nhưng đó là một thế giới khác và anh là một cầu thủ rất khác.
Ở khởi đầu ấy, Ronaldo thậm chí còn không phải là Ronaldo. Anh được gọi là… Ronaldinho (Ronaldo nhỏ), do trùng tên với người đàn anh to con Ronaldo Rodrigues de Jesus (người sau này có biệt danh là Ronaldão).
Song nhìn lại, bài toán phân biệt hai Ronaldo chỉ gây phiền toái nếu họ cùng ra sân với những chiếc
Hoài Thuận 29 bài viết